“Chiếc Khăn Piêu (Tùng Dương)” là một ca khúc mang âm hưởng dân ca Tây Bắc, kể về nỗi nhớ nhung, sự khao khát và mong chờ của cô gái dành cho người yêu qua hình ảnh “chiếc khăn piêu” (vật ước hẹn, kỷ vật tình yêu). Bài hát nổi bật với sự xử lý kỹ thuật điêu luyện và cảm xúc mãnh liệt.
Lời Bài Hát Chiếc Khăn Piêu
Tiếng tôi vang rừng núi
Sao không ai trả lời
Nhắn tin theo cùng gió
Khăn còn đây đợi người
Nghe con chim cúc cu kìa nó hót lên một câu rằng
Có một nàng ở trong rừng, tìm trong rừng, kiếm trong rừng chiếc khăn Piêu
Chiếc khăn Piêu thêu chỉ hồng, theo gió cuốn bay về đâu
Chiếc khăn Piêu thêu chỉ hồng, theo gió cuốn bay về đây, vương trên cây
Astri ơi tới đây, nhặt lấy chiếc khăn đẹp này
Thôi này đừng tìm trong rừng, lạc trong rừng, nát hoa rừng, khăn Piêu đây
Á ơi có phải thắm thiết duyên nhau
Chiếc khăn đây làm mối nối duyên nhau, thời tôi chờ
Tiếng tôi vang rừng núi
Sao không ai trả lời
Nhắn tin theo cùng gió
Khăn còn đây đợi người
Tiếng tôi vang rừng núi
Sao không ai trả lời
Nhắn tin theo cùng gió
Khăn còn đây đợi người
Nghe con chim cúc cu kìa nó hót lên một câu rằng
Có một nàng ở trong rừng, tìm trong rừng, kiếm trong rừng chiếc khăn Piêu
Chiếc khăn Piêu thêu chỉ hồng, theo gió cuốn bay về đâu
Chiếc khăn Piêu thêu chỉ hồng, theo gió cuốn bay về đây, vương trên cây
Astri ơi tới đây, nhặt lấy chiếc khăn đẹp này
Thôi này đừng tìm trong rừng, lạc trong rừng, nát hoa rừng, khăn Piêu đây
Á ơi có phải thắm thiết duyên nhau
Chiếc khăn đây làm mối nối duyên nhau, thời tôi chờ
Tiếng tôi vang rừng núi
Sao không ai trả lời
Nhắn tin theo cùng gió
Khăn còn đây đợi người
Tiếng tôi vang rừng núi
Sao không ai trả lời
Nhắn tin theo cùng gió
Khăn còn đây đợi người
Astri ơi tới đây, nhặt lấy chiếc khăn đẹp này
Thôi này đừng tìm trong rừng, lạc trong rừng, nát hoa rừng, khăn Piêu đây
Á ơi có phải thắm thiết duyên nhau
Chiếc khăn đây làm mối nối duyên nhau, thời tôi chờ
Tiếng tôi vang rừng núi
Sao không ai trả lời
Nhắn tin theo cùng gió
Khăn còn đây đợi người
Tiếng tôi vang rừng núi
Nhắn tin theo cùng gió
Khăn còn đây đợi người
Tiếng tôi vang rừng núi
Nhắn tin theo cùng gió
Tiếng tôi vang rừng núi
MV – Chiếc Khăn Piêu
Hợp Âm Chiếc Khăn Piêu
Nghe con [Am] chim cúc [C9] cu kìa nó [Fmaj7] hát lên một câu .[G] rằng
Có một [Am] nàng ở trong [C9] rừng tìm trong [Fmaj7] rừng,
Kiếm trong [G] rừng chiếc khăn [D7] piêu
Chiêc khăn [Am] piêuThêu chỉ [C9] hồngđể gió [Fmaj7]cuốn bay về [G] đâu
Chiêc khăn [Am] piêu thêu chỉ [C9] hồngtheo gió [Fmaj7] cuốn bay về [G] đâỵ
Vương trên [D7] câỵ
Astri [Am] ơi tới [C9] đây nhặt lấy [Fmaj7] chiếc khăn đẹp [G] nàỵ
Thôi này [Am] đừng tìm trong [C9] rừng, lạc trong [Fmaj7] rừng
Nát hoa [G] rừng khăn Piêu [D7] đâỵ
Á [Am] ơi có [C9] phải thắm thiết [Fmaj7] duyên [G] nhau
Chiếc [Am] khăn [C9] đây làm [Fmaj7] mối nối duyên [G] nhau thời tôi [Am] chờ
Tiếng tôi vang rừng [Dm9] núi sao không ai trả [Fmaj7] lời
Nhắn tin theo cùng [G] gió Khăn còn đây đợi [Am] người Astri ơi!
“Chiếc Khăn Piêu“ khép lại bằng sự da diết, khao khát và nỗi nhớ được dồn nén. Dù người yêu vắng bóng, niềm hy vọng và sự chung thủy vẫn còn nguyên vẹn qua chiếc khăn. Cái kết này mang lại sự lãng mạn đậm chất văn hóa dân tộc, khẳng định tình yêu không phai mờ theo thời gian.


